Làm thuê hay làm chủ, làm sao để hạnh phúc?

(Bài viết Ý Kiến không nhất thiết trùng với quan điểm sentayho.com.vn.)

Làm thuê hay làm chủ không quan trọng đâu. Điều quan trọng nhất là bản thân bạn cảm thấy thế nào?

Đầu tiên, chúng ta cùng định nghĩa một chút hai cụm từ này nhé:

– Làm thuê: Ở đây được hiểu là đi làm thuê cho một ai đó, hoặc làm thuê cho một cty nào đó, cuối tháng lãnh lương.

– Làm chủ: Được hiểu là tự doanh, tức là mở một công việc gì đó, hoặc tự làm một lĩnh vực nào đó như: mở quán ăn, quán nhậu, mở công ty, mở tiệm điện nước… Tất cả công việc này đều được gọi tạm là làm chủ.

Một tác giả viết sách kinh doanh định nghĩa có bốn nhóm người:

Nhóm thứ nhất, nhóm làm công ăn lương.

Nhóm thứ hai, nhóm tự làm thuê cho mình (nhóm tự doanh)

Nhóm thứ ba, nhóm làm chủ hệ thống (tiền và người khác tạo ra tài sản cho họ)

Nhóm thứ tư, nhóm đầu tư (tiền sinh tiền, hoặc mua bán công ty- công ty là hàng hóa của họ).

Đối với các bạn trẻ đang khởi nghiệp hoặc bản thân tôi thì vẫn nằm ở nhóm hai (nhóm làm thuê cho chính mình) và tôi đang cố gắng học để chui lên hai nhóm còn lại.

Như vậy, bản thân mở tự doanh thì vẫn là đi làm thuê, chỉ khác nhau làm thuê cho người khác và làm thuê cho chính mình.Vậy làm thuê và làm tự doanh sướng khổ gì?

>> ‘Thà làm thuê cho công ty lớn hơn làm chủ doanh nghiệp nhỏ’

– Làm thuê: Sướng là cứ cuối tháng lãnh lương, chủ lỗ cũng phải trả tiền cho mình, tối ngủ khò khò, rảnh chơi cầu lông, nhậu nhẹt, du lịch.

Khổ: Thời gian gò bó, đôi khi bị ép làm những thứ không thích, tiền hơi ít (đa số chiếm 80%, còn lại giàu có 20%) nhưng đủ trang trải.

– Làm chủ (tự doanh), Sướng: là nếu công ty có lợi nhuận thì tiền rủng rỉnh, tiêu xài thoải mái hơn, phục vụ những tiện ích cá nhân (dục vọng bản thân).

Khổ: Cô đơn, làm ngày làm đêm, ngủ ít, suy nghĩ nhiều, tóc bạc, già hơn, nếu lỗ thì bị siết nợ, mang tiếng thị phi, ôi đủ kiểu hết….

Các bạn nghĩ làm thuê sướng hay khổ? Và các bạn nghĩ làm tự doanh là khổ hay sướng?

Theo tôi, nếu bạn làm công việc nào đó không có đam mê, không có hứng thú, không có sở thích, không có niềm vui, không có mục tiêu và không…cảm giác được sự vui thích trong công việc thì cho dù bạn làm làm thuê hay làm chủ đều cảm thấy thất bại.

Nếu mục tiêu của bạn là tiền, với bạn phải có thật nhiều tiền bạn mới hạnh phúc và không có điểm dừng… thì bạn sẽ mãi đau khổ với nó. Bạn nghĩ là có tiền để mua sắm, để ra oai, để khoe mẽ với bạn bè, để mua xe này nhà nọ, tôi nói thật rồi bạn sẽ chán nó mà thôi.

Đó chỉ là niềm vui nhất thời, không cho bạn được giá trị niềm vui lâu dài đâu. Giống như tôi, từ cái thằng đi trọ 15m2, rồi mua được cái nhà cấp bốn trong hẻm, rồi ra mặt tiền…. Nói thật tôi không có cảm giác gì hết.

>> ‘Làm chủ đẳng cấp hơn làm thuê’

Nhưng khi tôi đi gặp khách hàng, tôi tư vấn, tôi trao được giá trị cho khách hàng mục tiêu, cho họ những giải pháp giá trị và giúp họ đạt được mục đích. Khách hàng họ nhận được giá trị và họ hạnh phúc, tôi cũng thấy hạnh phúc. Tôi có thể nói cả ngày về lĩnh vực tôi làm . Khi làm việc không thấy chán, tự nhiên tiền về âm thầm.

Nếu mục tiêu của bạn là làm kỹ sư, nhân sự, kế toán… để giúp cho công ty tạo ra những cỗ máy hiệu suất cao, những bài toán tài chính tốt và tuyển được những người giỏi về cho công ty… tức là bạn đã trực tiếp hoặc gián tiếp đem lại lợi nhuận cho công ty nhiều hơn. Khi đó, bạn yêu công việc và đam mê với nó.

Như vậy, bạn có cả hai, đó là: tiền bạc và hạnh phúc. Bạn đã giỏi rồi thì ông chủ tự khắc trải thảm đỏ cho các bạn, và tự lấy tiền chuyển vào tài khoản mà không cần đợi bạn nhắc.

Nếu bạn chưa có được điều này, chứng tỏ bạn đang làm chưa tới hoặc bạn chưa cống hiến đủ lớn cho nhà máy, công ty. Nhiều người nói với tôi, em làm quá trời mà sếp không ghi nhận. Thực ra bạn đang nằm trong 80% những người đem về 20% lợi nhuận cho công ty mà thôi. Nếu bạn nằm trong nhóm 20% những người tạo ra 80% lợi nhuận cho công ty xem, tôi đảm bảo tài khoản cứ liên tục tiền về, cần gì làm chủ.

Tôi đã gặp hàng ngàn người. Có những anh chị mới học hết cấp 1, từ công nhân đi lên và sau nhiều năm gắn bó, họ leo lên team leader chuyền sản xuất, rồi trưởng nhóm sản xuất, giám đốc sản xuất và có người lên làm tổng giám đốc của một nhà máy hơn 20 nghìn công nhân, đem về lợi nhuận cả chục triệu đô cho các ông chủ nước ngoài. Đây là câu chuyện có thật. Họ cực giàu luôn, nhưng họ cũng đi làm thuê mà thôi.

Quay lại bài chia sẻ hôm trước, theo thống kê có rất nhiều công ty phá sản trong 1-5 năm đầu tiên. Tôi xin bật mí lý do chính luôn, đó là bạn thiếu rất nhiều thứ, mà cái chính là “bán hàng ngốc”.

>> ‘Người nghèo mong con lương cao, người giàu dạy con làm chủ’

Nói câu này ra sẽ nhiều người ném đá tôi, nhưng tôi phải dùng câu này để các bạn ghi nhớ. Một sản phẩm tốt/dịch vụ tốt, chưa chắc đã bán được ra ngoài thị trường, nếu như các bạn không phải là người bán hàng xuất sắc. Cũng giống như đưa một khẩu súng xịn cho một kẻ ngốc thì có thể hắn sẽ tự làm mình bị thương.

Tóm lại, muốn làm gì đi nữa chả quan trọng, quan trọng bạn phải giỏi trong lĩnh vực mà bạn làm:

– Bạn làm thuê thì cũng phải giỏi thì bạn mới giàu (hãy trở thành người giỏi nhất trong lĩnh vực bạn làm, tức nhóm 20% người xuất sắc nhất)

– Bạn xác định tự doanh thì phát triển bản thân (suy nghĩ tích cực, ăn nói tích cực, bớt ghen ghét đố kỵ, làm việc tốt, phát triển các kỹ năng…). Phải học và trải nghiệm thực tế về bán hàng, về quản trị, chiến lược, rủi ro… Đừng đi tìm chén thánh ở đâu cả, cũng chả ông thầy nào dám cam kết đào tạo bạn thành công đâu, nếu có là chém gió thôi.

Hãy nhớ bạn phải trở thành người bán hàng giỏi, nếu không bạn sẽ lại thất bại. Khi mới lập nghiệp đừng mơ ai làm cho mình, chúng nó mà giỏi thì các bạn không đủ trả lương hoặc tụi nó tự mở công ty, không tới lượt bạn tuyển đâu.

>>Chia sẻ bài viết của bạn cho trang Ý kiến tại đây.

Nguyễn Xuân Dũng

  • Người 40 tuổi bị nhốt trong ‘chiếc hộp’ làm thuê
  • ‘Làm thuê tốt hơn làm chủ chỉ là ru ngủ bản thân’
  • Sau 8 năm khởi nghiệp, tôi quay lại làm thuê
  • Bỏ làm ông chủ tôi đi làm thuê

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *