Người Có Căn Là Gì ? Căn Đồng Và Người Biểu Hiện Có Căn Đồng

Trong cuộc sống hàng ngày, chắc hẳn cũng có đôi lần các bạn nghe thấy ai đó nhắc đến chữ căn số, căn cao số nặng hay căn phải hầu đồng… Vậy CĂN ở đây là gì? Có mấy loại CĂN SỐ và những dấu hiệu để nhận biết mình có căn hầu đồng, căn đồng số lính là gì?

Trước tiên phải nói rằng: Ai cũng có căn.

Bạn đang xem: Có căn là gì

Căn giống như Gốc rễ của mình từ nhiều kiếp trước còn Số là Số Mệnh của bản Thân mình !

Dân gian cho rằng số mệnh con người do con tạo xoay vần, do thiên cơ định sẵn. Nghĩa là do trời định. Đạo Phật không có quan niệm số mà chỉ có quan niệm về luật nhân quả: Gieo nhân nào gặt quả đó, không có chuyện số phận do một thế lực siêu nhiên nào tạo ra. Thông thường người Việt Nam vẫn tin cả số mệnh và luật nhân quả.

Vậy căn số có thể hiểu là số phận con người không phải ngẫu nhiên mà tất cả đềuđã được định từtrước. Bị chi phối bởi quy luật nhân quả (người ta còn gọi là căn quả). Luật nhân quả xét tới cả tiền kiếp và hậu kiếp. Khi xem xét tam kiếp (ba sinh): tiền kiếp-hiện kiếp- hậu kiếp (kiếp trước, kiếp này và kiếp sau) thìPhật giáo giải thích được chuyện có người ăn ở lương thiện mà vẫn nghèo khổ, xui xẻo. Ngược lại, kẻ phá bĩnh làm việc ác mà vẫn sung sướng chưa bị quả báo là do họ vẫn còn phướcbáo từ kiếp trước và quả báo chưa hiện ra trước mắt nhưng chắc chắn sẽ hiện ra.

Căn có rất nhiều loại: Căn đồng số lính, căn tứ phủ, căn tu, căn nhà Phật, căn đạo… Nhưng bài viết này sentayho.com.vn sẽ chỉ bàn về căn đồng số lính.Căn Đồng Số Lính mang dòng máu Đế Đình ! Người sinh ra mang Số kiếp Phụng Thờ Tiên Thánh

Căn đồng số lính là gì?

Căn đồng số lính có thể hiểu là số phận của mộtngười đã được định sẵn là phải ra hầu Thánh để làm lính, làm đồng bốn phủ.

Dĩ nhiên điều đó cũng tuân theo quy luật nhân quả: Gieo nhân nào thì gặp quả đấy. Cũng như gieo hạt giống thì đến lúc hạt nẩy mầm thành cây cây ra hoa kết quả thì cũng còn phụ thuộc vào hoàn cảnh vào tay người chăm sóc. Hạt giống đượcchọn để gieo tuy khôngphải giống tốt nhưng ngày ngày bạn chăm sóc tốt, cây vẫn có thể ra trái ngon và ngược lại.

Ngoài những người được chọn làm con nhà Thánh theo kiểu truyền thừa thì cũng có những người kiếp trước báng bổ thánh thần, kiếp này bị phạt phải ra hầu. Nhữngtrường hợp này làmộtngười kiếp trước báng bổ thần thánh, phá hoại đền chùa, không tin vào nhân quả, không thành tâm biết ơn các vị thần thánh.. hay chế giễu những người đi lễ thành tâm nơi cửa thánh, cũng có thể họ thấy nam giới đi lễ họ chê cười thì kiếp này họ lại phải đèn hương phụng sự, ra bắc ghế hầu thánh. Điều gì cũng có thể xảy ra. Cũng có thể tiền kiếp tuy ta nhất tâm phụng sự cửa thánh nhưng chưa trọn vẹn thì kiếp này ta lại tiếp tục phụng sự.

Và còn muôn ngàn căn do khác mà ta khôngbiết được. Nhưng như mình đã nói dù hạt giống khôngtốt nhưng nếu kiếp này ta sống tốt chăm sóc tốt cho cây của chúng ta thì nó cũng có thể ra hoa thơm quả ngọt.

Các cấp độ của người có căn đồng

1. Cấp nhẹ nhất là Đội bát hương _ trình trầu2. Cấp thứ 2 là Tiến căn (không phải tiễn căn).3. Cấp thứ 3 là phải Hầu đồng 1 năm vài vấn.4. Cấp thứ 4 là thờ Thánh tại gia (nhà lập Điện thờ Thánh) – hoặc phải lên đền , phủ , chùa ..(nơi có thờ tự các thánh ) để ở…

Thanh đồng Phạm Thị Mùi Quảng Ninh – hầu giá Cô Bé

Những biểu hiện thường thấy ở người có căn đồng số lính?

Sự biểu hiện ra bên ngoài của những người có căn đồng số lính rất khác nhau,tùy thuộc vào các cấp độ của những người có căn đồng số lính. Cụ thể 1 số biểu hiện thường gặp như sau:

Ấn chứng:Thường có những ấn chứng trên người như: vết bớt, những vết sẹo đặc biệt, những dấu hiệu nhận biết đặc biệt khác có trên cơ thể…Điềm báo: Trong cuộc sống thường nhật, những người như vậy cũng thỉnh thoảng hay rơi vào cảm giác ảo, mơ thấy thần thánh, thân mình bay bổng…sentayho.com.vn thiên cần phân biệt với dấu hiệu của bệnh tâm thần phân liệt.Dị năng: Có khả năng cảm nhận hoặc nghe thấy được những phần âm xung quanh mìnhỐp đồng: Khi lễ hầu bóng diễn ra ở các đền, phủ, điện, trong không khí đàn ca, trống phách, múa hát tưng bừng, mùi nhang khói kích thích, một số ít người tham gia hành lễ có cảm giác thấy lâng lâng, phiêu phiêu, bay bổng, thần thức hoà nhập với không khí lễ hội múa hát …………và có khả năng bị ốp đồng: tức là cơ thể của những người này rơi vào trạng thái mất kiểm soát như múa máy , khóc lóc ……mà bản thân thần kinh của người đó không còn khống chế đuợc những hành vi này đuợc nữa, hoàn toàn mất tự chủ.Bị hành căn: Ốm đau bệnh tật nhưng đi chữa không khỏi vì không biết là mình bị bệnh gì, bị hành cho dở dại dở điên, công danh sự nghiệp lận đận, nhân duyên khó thành…Những ngày quan trọng:Nhiều người tánh khí nóng lạnh bất thường, có trường hợp ad thấy hễ 14,15, 30, mùng 1 là nóng như sốt, uống thuốc cũng không hạ, qua những ngày đó tự khắc hết.

Chú ý: Một số ít người tham gia hành lễ có cảm giác thấy lâng lâng, phiêu phiêu, bay bổng, thần thức hoà nhập với không khí lễ hội múa hát .. thì chưa chắc đã là người có căn đồng. Chỉ cónhững người có hệ thần kinh yếu ở mức độ nào đó khi đi lễ đền, phủ mới bị hiện tượng ốp đồng và người ta gọi họ là những người căn cao, số nặng, là người có duyên (có căn) với các vị Thánh trong Tứ phủ.

Khả năng tự nhận diện và sự trợ giúp từ bên ngoài đối với người có căn đồng số lính

1. Khả năng tự nhận diện

Có nhiều cách để bản thân chính chúng ta biết được căn số của mình. Ví dụ: được các ngài báo mộng; được các ngài về ốp đồng khi mình tham gia hành lễ trình đồng; khi hầu bóng mà mình luôn thích xem và say mê về giá đó…Khi nhà Thánh bắt đồng thông thường các bạn sẽ nhận được lệnh (cái này phải qua chiêm bao của chính người đó là chính xác nhất). Trong giấc mộng của mình bạn có thể được các cấp (36 cấp trong Tứ phủ) linh ứng cho chiêm diện (nhìn thấy nhà ngài) hoặc trong mơ đi thăm các đền, phủ những sự kiện này được diễn ra nhiều lần trước khi các bạn cần mở phủ.

Ngoài ra trong trường hợp bị bắt sát các bạn vừa được báo mộng ( báo âm), vừa có tâm lý mong muốn đi lễ bái Đền phủ- nếu không đi được trong lòng như có lửa, lúc nào cũng thấy bồn chồn, thúc dục. Khi đến Đền phủ thường được nhà ngài “ốp bóng” giáo hóa.

Nhưng nhớ rằng sự giáo hóa của nhà Thánh không phải là sự quát nạt, đe dọa, đập bàn, đầu tóc rũ rượi, thuốc lá hút cả bao… nếu ai bị như vậy cần nghiên cứu lại âm đức nhà mình có bị oan gia nghiệp chướng, hay âm theo hay không? Riêng bóng Thánh lúc nào cũng trang nghiêm, đĩnh đạc, chuẩn mực mà rộng lòng thương, hơn thế nhà ngài chỉ thoáng qua không giáo hóa nhiều.

2 .Sự trợ giúp từ bên ngoài

Có thể là do xem bói mà biết được. Nhưng xem bói phải hết sức lưu ý, không phải thầy nói gì mình cũng tin, vì bây giờ cũng lắm thầy làm vì tiền hơn là làm vì tâm để cứu thế độ dân. Nhiều người chỉ nghe thầy tứ phủ phán bảo về căn số của mình, rằng có căn với Quan lớn này, Cô, Cậu nọ rồi phải đăng đàn làm lễ trình đồng, mở phủ, tự mình gây không ít khó khăn cho mình và hao tiền tốn của, tự mua dây buộc mình.

Không phải ai cũng soi được căn số hầu đồng, việc soi căn số này hiếm người có lắm, có khi chỉ vỏn vẹn trên đầu ngón tay mà thôi. Đây là một vấn đề hết sức khó khăn nhưng không phải không có đường thoát, đó là nhờ lập Bát tự để tìm hiểu căn số của mình. Đương nhiên người lập Bát tự phải hết sức am hiểu và giỏi Dịch lý và điều này đôi khi cũng không hoàn toàn đúng.Hơn nữa, người có căn hay không cũng có thể tự nhận biết qua các hiện tượng trên. Tuy nhiên, cần lưu ý phải khẳng định người có căn đồng là những người mạnh khoẻ, có thể chất, tinh thần và tâm lý hoàn toàn khác với người bị bệnh tâm thần phân liệt.

Hãy tự mình cảm nhận

Nhìn chung, bản thân tự cảm nhận tự ngẫm là rõ nhất ! Từ bản thân adsuy ra thì thấy Tâm Linh rất lôi cuốn, thích tìm hiểu về tâm linh ngaytừ lúc còn nhỏ và rất nhạy cảm !Biểu hiện thì nhiều vô kể ! Nhưng thực sự ai đó nếu đã có số kiếp Phụng Thờ thì Chỉ sớm hay Muộn màthôi !

Sẽ đến cái ngày tự được Giác Ngộ mọi thứ !Chứ còn biểu hiện thì nhiều vô kể nhưng chỉ nhìn vào những biểu hiện đó thì không đủ để kết luận !Đã là Tâm Linh thì chữ Duyên sẽ giải thích tất cả, càng cố càng khôngthấy, thuận duyên sẽ thấy. Đời người từ khi cất tiếng khóc đã có số mệnh an bài đến số đến giờ đến lúc nếu có ắt sẽ đến tìm bạn. Hãy sống tốt, đủ Duyên sẽ tự khắc được chỉ đường.

Các bạn cũng cần hiểu: Những lận đận, khó khăn, bế tắc trong cuộc sống phần lớn đều xuất phát những nghiệp chướng mà các bạn gây ra từ nhiều đời nhiều kiếp. Sự hành căn khiến cuộc sống bị lận đận cốt yếu cũng chỉ là ơn trên muốn mình phải quay đầu về với cái thiện, quay đầu nhìn nhận lại cái nhân – quả mà cố gắng sống tốt. Chứ tuyệt đối không phải hành căn là nhà Thánh dồn bạn vào những khó khăn bế tắc để buộc các bạn phải ra trình/hầu/lên đồng.

Với những người có căn số nhẹ:

Chỉ cần các bạn Tu tâm dưỡng tánh, tâm hướng đến Phật Pháp hoặc các Chư vị của Tôn giáo mình (Chúa, Đức Mẹ, Chư Thiên, Tiên, Thánh Thần… tuỳ vào tín ngưỡng và tôn giáo của mỗi người), tâm hướng đến vị linh căn của mình (nếu hữu duyên có thầy soi căn giúp xem vị nào hành căn độ mạng), làm lành, tránh dữ, tin sâu nhân quả, kinh kệ mỗi ngày để tiêu trừ nghiệp chướng, hoặc là ai có căn duyên thì xem bói tạo phúc cho đời.

Đối với trường hợp căn cao số nặng:

Với trường hợp này thì phải ra làm việc chữa bệnh cứu đời, cứu phần dương, độ phần âm, có nơi thờ cúng tại gia (người ta hay gọi là Điện thờ, am, phủ thờ… trong khả năng của minh). Đồng thời vẫn phải tu tâm dưỡng tánh, làm lành tránh dữ và kinh kệ mỗi ngày. Căn duyên mỗi người mỗi khác, có người được thầy chỉ dạy, có người đượcchỉ dẫn trong mơ, có người lại đượctrực tiếp chỉ dạy, cũng có người thì tự luyện… Dù thế nào thì con đường bạn đi cũng phải luôn là con đường chánh, hành thiện tích đức, cứu khổ giúp đời không ngừng thì Nghiệp tự giảm và Phúc đức thêmsâu dầy.

Cần nhận định rõ điều này để không phải cái gì các bạn cũng đổ thừa cho căn số, cho nhà Thánh. Phần âm – nghiệp nợ của mỗi người là việc đầu tiên cần giải. Không phải cứ nghe thầy phán có căn, rồi trình đồng mở phủ mà yên được. Nghiệp dòng họ, tổ tiên, bản thân mình chưa giải được thì dù có trình /hầu đến vạn lần khổ vẫn hoàn khổ cả thôi.

Tâm thiện – khẩu thiện – hành thiện – Làm việc thiện, phúc có thể chưa tới, nhưng hoạ chắc chắn sẽ tránh xa, nên hãy cố gắng hành thiện mỗi ngày.

Tự sự đồng nhân: ĐỦ DUYÊN SẼ ĐẾN

“Cái gì đến cũng sẽ đến cưỡng không được, cầu không xong. Không cần biết sinh ra là người như thế nào. Gia đình theo đạo nào.

Em – chính em sinh ra và lớn nên là nhà gốc Đạo thiên chúa. Sống đến 26 tuổi chưa biết xem bói toán là gì. Kể ra câu chuyện thực tế của bản thân có lẽ chỉ có thầy và các anh chị trong bản hội với em mới thấu hiểu sự vất vả nhưng vô cùng trân trọng KHI EM TIN, EM TÍN với Đạo và với thầy.

Đi lấy chồng và nhà chồng cũng theo đạo thiên chúa. Hằng tuần vợ chồng em vẫn đi lễ nhà thờ, làm đủ thủ tục lễ nghi bên công giáo. Nhưng có một sự kiện là năm em 10 tuổi, em đổ bệnh, gia đình đưa em đi khắp các bệnh viện miền bắc, bác sỹ thử máu các kiểu thì cho về và nói với bố mẹ em là: Gia đình chuẩn bị tâm lý. Nó thích ăn gì thì cho nó ăn…. Cả nhà em lo lắng lắm! Ba mẹ thương em không biết phải làm sao để cứu được em chuẩn bị lo hậu sự cho em.

Vậy mà định mệnh đã đến, đêm đó mẹ em ngủ mơ thấy bà ngoại của em hiện về nói là: con hãy cho con của con ra chùa bán khoán vào ban đức ông nhé! Mẹ em làm theo lời chỉ dẫn của bà ngoại để mong sao có thể cứu được em, còn nước còn tát, dù hi vọng có mong manh, mẹ vẫn làm vì không còn cách nào khác vì nhà em đều theo công giáo.

Ấy vậy mà như có phép màu, sau khi em được bán khoán, càng ngày bệnh em càng đỡ và em sống được đến tận bây giờ. Ngày đó, em nằm ở giường mà cứ có người đẩy em vào tường. Rồi em thấy mình đi xuyên qua tường.

Sau lần chết hụt đó, dù bố mẹ có nói em đi lễ nhà thờ, nhưng em toàn trốn đi chơi rất ít di lễ. Em không còn thấy hứng thú khi được đến nhà thờ nghe giảng đạo nữa. Nhưng các lễ nghĩa hành đạo em vẫn làm đầy đủ.

Và rồi em cũng đi lấy chồng, cuộc sống của em vẫn diễn ra bình thường như mọi người. Từ sinh xong bé thứ 2 được 1 tuổi. Chồng em thường xuyên đi chơi đêm về muộn. Em ngủ ở nhà và đã 2 lần nghe thấy người gọi ở cửa sổ không biết gì nên cứ nghĩ là chồng gọi. Em cũng thưa rồi ra mở cửa, nhìn không thấy ai và lại trở vào nhà. Chuyện gì đến cũng đến, từ hôm đó em như người điên, người không ra người, ma chẳng ra ma. Rồi em nhìn thấy vong âm nhiều hơn, thấy trong nhà mình có rất nhiều vong lạ đi lại. Em thấy rất sợ nên cũng đi Thạch Thất tìm cố (bên đạo thiên chúa) giúp và kể cho cố nghe chuyện của mình. Cố thấy sợ, em cũng sợ cứ khóc rú nên như người điên.

Em vềnhà cứ điên loạn Cậu bên mẹ em (làm thầy cúng) thấy em điên quá thế là vội ra tụng kinh cho em ngủ ngon.

Thời gian này em về ở nhà mẹ đẻ, không ở nhà chồng vì gia đình chồng vốn không tin chuyện cúng bái kinh kệ. Nhưng cũng chỉ được 1 lúc, sau về đến nhà lại điên dở như cũ. Em thấy khổ sở bế tắc vô cùng nên ai mách gì em cũng nghe theo, chỉ mong mình được trở lại bình thường để về với chồng con, rồi mách lên chùa gặp các sư em cũng đi nhưng lại cũng chả ăn thua.

Sau đó em đã ra gặp một cô đồng theo sự chỉ dẫn của một người quen. Thời gian đó cô hay cho đi lễ và cứ lên đền Quan Tuần Tranh là em bị trói. Cảm tưởng cơ thể em như có nghìn con giòi bò lúc nhúc ở người muốn chui ra ngoài. Lúc đó kinh tế đã quá khó khăn, 2 vợ chồng em lâm vào cảnh vay mượn khắp nơi chỉ mong được chữa khỏi bệnh.

Nhưng mấy cô đồng làm lễ nhiều rồi mà tiền thì mất, tật thì mang, điên vẫn hoàn điên.Rồi may mắn cũng đến với em, em được một em mách bảo gặp được thầy bây giờ. Lần đầu ra đến nhà thầy, thầy không nhận. Thầy nói: bây giờ thầy cứu con là lỗi, vì con theo đạo thiên chúa nên thầy nghĩ con nên về nhờ cha bề trên, đức cha sẽ cứu được con. Với lại đặc biệt khi con chuyển tu sang bên nhà Mẫu là trái ngược với truyền thống uống nước nhớ nguồn của dân tộc. Đạo thiên chúa cũng là tôn giáo cao cả và đầy chân thiện mỹ đức con hãy cố nhất tâm về với cha bề trên xin các cha giúp đỡ. Thầy có thể xử lý được cho con nhưng không được vượt quyền và không nhận cải giáo cho con. Hội đồng gia tiên con nương tựa bên đó, con hãy đi tìm các cha giỏi ở nhà thờ các cha sẽ giúp con.

Sau đó 2 vợ chồng đi về và hỏi thăm nhiều mãi cũng tìm vào nhà thờ gặp cha được mệnh danh là trừ quỷ giỏi ở Thái Hà – Đống Đa – Hà Nội. Cha nghe em kể rồi nhìn em và bảo em bị quỷ nhập nặng rồi. Em lại ở xa lên cha bảo về mang quần áo ra nhà thờ ở. Cha thu điện thoại rồi không cho liên lạc với mọi người, gia đình và con cái. Tâm lý bất ổn cộng thêm sợ hãi. Ngồi ăn cơm với mọi người ở đó, em khóc chan cơm bằng nước mắt. Người thì càng ngày càng dại đi. Buổi đầu ở đó, mưa ngập đường, đang ngồi trong phòng tự nhiên em khóc lao ra giữa sân mưa to quỳ xuống khóc, ngửa mặt nên trời em luôn kêu gào: “Mẹ ơi! mẹ cứu con với mẹ ơi! Mẹ cho con về trên đó đi mẹ, con không chịu được nữa rồi.” Em cứ dầm mưa cho đến khi có người ra lôi vào. Về chỗ ở, em lên cơn sốt khóc lịm đi. Trong cơn mơ em thấy mình bị rất nhiều quỷ đuổi. Em chạy thất thần, đến nỗi không thể chạy được nữa. Em sợ hãi vì nó đuổi nhiều quá, lúc đó không còn biết kêu ai lại kêu: “ Mẹ ơi! cứu con…. “ rồi nhớ ra câu em trai bên cậu cho là: án ma ni bát minh hồng.

Em cứ thế đọc và chạy rồi tự nhiên có 2 bàn tay phụ nữ dang ra kéo em vào bên trong một ngôi đền và em không còn thấy bọn quỷ đâu nữa. Từ lúc đó em thấy tâm mình nhẹ nhàng bình yên đến lạ kỳ. Sáng ra, em tỉnh giấc rồi lại sang nhà thờ ở 1 phòng kín. Cảm giác sợ hãi lại dâng cao, đến khi kìm nén không được thì bắt đầu cơn điên của em lại bộc phát, em đập đồ đạc rồi xé sách vở, đạp đổ bàn ghế, la hét, giẫy dụa…. 5,6 người giữ em đến khi không còn sức. Em không tự chủ được tự hành hạ bản thân đến chảy máu, xưng vù tay và khóc đến nghẹn thở vì nhớ gia đình, nhớ chồng nhớ con…. Cuộc sống càng ngày càng lâm vào bế tắc, cùng cực, em không còn chút sức lực nào để mà hi vọng, để mà sống tiếp. Đã quá nhiều lần em nghĩ quẩn muốn tìm đến cái chết mà không được.

Sau 3 tháng ở nhà thờ không biến chuyển càng ngày thấy cuộc sống càng khổ, càng điên loạn sức khỏe càng không ổn.em có đăng lên 1 số hội nhóm tâm linh muốn nên chùa ở bỏ xa mọi thứ. May mắn khi em gặp một chú mà đến bây giờ vẫn luôn biết ơn chú. Chú lại bảo ra thầy này thầy này sẽ cứu con, ta sẽ ra sau và nói đỡ cho con.

Rồi em quyết định ra Thầy. Thầy nhìn em và nói: “Trông con quen quen…..”

Thầy không nhận ra em cũng phải, vì em đang là đứa 54 kg, chỉ sau 3 tháng em chỉ còn 46kg. Em có nói với thầy: “Con đã đến gặp thầy 3 tháng trước”, thầy nhớ ra và nói không nhận ra em và sao giờ con lại ra nông nỗi này?

Rồi thầy nhìn em thấy thương em quá thầy nói bao nhiêu lâu mà không tìm được cha bề trên giỏi mà xử lý đi để đến nước này người không ra người ma không ra ma, mà cải giáo thì thầy không muốn. Thầy nói bên thiên Chúa có rất nhiều cha giỏi và giáo lý rất cao cả sao không tìm.

Em nói con đi nhiều rồi nhưng càng chữa càng nặng con đến bước đường cùng rồi chỉ muốn tự tử thôi.Lúc này thầy nói thôi thế này mà để con tiếp tục đi tìm các cha bề trên giỏi để xử lý trường hợp của con e không kịp. Thôi để thầy lên thầy thắp hương bạch với Thánh với Mẫu nói về trường hợp của con là người theo thiên chúa giáo có được phép cải giáo mở phủ không.

Nói rồi thầy thắp hương rồi thầy xin trên điện và nhà Thánh đồng ý cho em theo vào và theo thầy nói Mẫu đồng ý cho thầy nhận em và em cũng không phải cải hẳn giáo sang bên nhà mẫu và được phép nhập đạo tu cả hai bên nên thầy đồng ý cứu em.

Từ khi được thầy mở phủ cho, 2 tháng đầu em hết điên loạn ma ám nhưng vì bệnh tật chạy chữa lâu ngày nên cũng khổ lắm, nợ nần những ngày đi vay mượn chạy chữa cúng bái trước rồi sự khó khăn về kinh tế, dèm pha của người thân, bạn bè,… nhưng sau khi tạ bách nhật xong, em như biến thành 1 người khác vậy. Cuộc sống trở nên dễ dàng, êm đềm hơn, em thấy tâm trạng tươi vui, tràn đầy niềm tin và hi vọng cho dù vẫn còn nhiều khó khăn phía trước.

Đến bây giờ, sau khi tạ tam niên xong mọi người thấy đó, từ 1 đứa đi lễ không dám đi lễ với mọi người bị người ta sỉ vả vì không có tiền, thầy biết dấm dúi cho tiền, nhét vội nhét vàng cho vài trăm để trả tiền xe mua quà cho con, thì đến bây giờ cũng không thua kém ai cả, sống một cuộc sống bao người mơ ước. Từ đứa bán rau 2.000 VNĐ/ 1 mớ hai vợ chồng lao động không đủ ăn vay mượn tứ tung vì cơ hành bệnh tật trở thành 1 người thành công như bây giờ chỉ 2 năm mà em gây dựng mở được mấy cửa hàng spa thẩm mỹ tuy không giầu có hơn người nhưng ổn định và hạnh phúc hơn.

Vậy nên em nghĩ rằng: Một khi đã có duyên cứ giờ ấy, ngày ấy, tháng ấy, năm ấy là phải ra thôi theo về với Mẫu năm bắc ghế một hai lần tu theo pháp môn thầy dậy mà vẫn đi nhà thờ cùng chồng con được !!!

Em chỉ mong rằng: gia đình và những người xung quanh thấu hiểu và thông cảm cho em, không ai muốn thế cả . Em cũng chỉ mong mình được là người bình thường như bao người thôi. Nhưng khi căn số mình đã như vậy rồi thì mong mọi người đừng dồn họ ép, bêu rếu hay nói xấu những người như em đặc biệt họ hàng em hai em và những người thân của em đều theo Chúa.

Bởi chỉ có những người trong cuộc mới hiểu được những khó khăn, vất vả, thậm chí cả máu và nước mắt đã rơi thế nào.May mắn cho em được thầy chỉ bảo trong tâm em vẫn tin và kính Chúa vẫn nương tựa theo Mẫu và tu cả hai.

Em chỉ mong rằng: đã là con cha con mẹ, ai cũng phải trải qua những lúc thăng trầm trong cuộc sống, biết thương yêu, nâng đỡ, đùm bọc nhau chẳng phải là tốt hơn hay sao. Mỗi người bớt đi 1 chút sân si, nói những điều nên nói, không làm tổn thương người khác và sống sao cho tốt đời đẹp đạo thì người làm Thầy, làm cha cũng cảm thấy tự hào vì những đứa con của mình hơn rất nhiều, các bề trên cả hai bên chắc chắn đều thu nhận và che chở cho em.

Cảm ơn sự thấu hiểu, cảm thông và giúp đỡ của Thầy – người đã động viên và cúi xuống dắt em đi từ những ngày tháng khó khăn nhất. Trên đời này quả thực còn ít lắm- những người thầy nhận những đứa con nhang cơ cầu, điên dại và nghèo khó như vậy! – Những lần dấm dúi cho tiền đi lễ, động viên làm việc lấy tiền nuôi con và không được bỏ gia đình, bỏ chồng, bỏ con lại không quên nguồn gốc của gia đình của đạo nội ngoại đã theo.

Thầy luôn giảng đạo cho em rằng tôn giáo nào cũng tốt chúa hay Phật hay Mẫu đều hướng con người đến chân tâm thiện mỹ đức hiếu hạnh trăm sông đổ một bể mọi con đường đều chỉ có một đích duy nhất. Chỉ có con người phân biệt đạo này đạo kia hay cao thấp chứ Phật hay Chúa hay Thánh hay Mẫu đều không phân biệt.

Thầy em luôn nói các bậc Chúa Hay Phật Thánh Mẫu có ngôi vị đều đã đạt quả giảng là đạo là lý làm gì có cao hay thấp đúng sai, chỉ có con người nhìn và chấp vào cái diễn giải bề ngoài đạo lý của các vị bề trên giảng suy diễn thành đúng sai và cho rằng cao hay thấp.

Từ lúc ra mở phủ theo thầy giảng đạo ngoài hầu đồng và tu theo pháp môn nhà Thánh Mẫu em lại cũng chăm đi nhà thờ công giáo hơn trước và lại có hào hứng khi nghe cố giảng kinh và đạo.

Thầy như người cha thứ hai sinh ra em, cho em một cuộc đời mới ngập tràn ánh sáng của niềm tin và hi vọng.Con không bao giờ quên ơn đó! Thưa Thầy.” – Đệ tử HH Bảo điện

Từ sentayho.com.vn:

Hiệnnay, những người có Căn đồng thực sự,số phảimình một điện, phải ra làm thầy thì chần chừ không ra trình,tìm cách xin khất hết năm này qua nămkhác,sau cùng tu theođạo Phật, xin Thánh thương tình cho qua cửa tịnh tu và chọn ngườikhác thay mình. Còn những người không có căn thì ra trình đồng mở phủầm ầm không aicản được, đồng đua đồng đú thi nhau xem bói trên mạng, cho số lô đề, đẻ đồng một năm đến cả mấy chục người…

Các thầy lừa này mượn đạo để lấy hư danh, đểkiếm tiền nhanh chóng cònthầy giỏi thật sự họ rất kín tiếng và sống có đạo đức. Vậy nên các bạn đừng bao giờ ham có căn, ham lộc nhỏ lộc to từ Phật Thánh rồi tìm thầy trên mạng mà rước hoạ vào người.

hoctronews.com.(Sao chép, chia sẻvui lòng trích dẫn link từ website. Cám ơn các bạn)

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *