Trong cuộc sống, người ta thường hay gặp hai loại nhân duyên: Thuận duyên và nghịch duyên. Những nhân duyên tốt, có lợi cho bản thân gọi là thuận duyên. Còn những điều không đạt được, những sự không may ập đến, người ta gọi là nghịch duyên.
Tuy nhiên bản chất của nhân duyên không có sự thuận nghịch, tốt xấu. Có những duyên thuận với ta nhưng lại là nghịch với người khác. Có những may mắn của kẻ khác lại trở thành bất hạnh cho riêng mình. Vì thế, nhân duyên không có tốt xấu. Nó chỉ hội tụ hay tan rã theo cách thích ứng và đón nhận của từng cá thể trong vũ trụ này.
Mọi sự vật, mọi sự tồn tại trên thế gian này đều được tạo thành bởi chữ duyên. Cánh đồng lúa khô hạn đón cơn mưa mát giải nhiệt, đó là duyên sinh. Một hạt điện tử, dù có đơn vị nhỏ đến đâu cũng đều nằm trong tình trạng liên kết, đó là duyên sinh. Con người không thể hình dung duyên sinh này thông qua những lý giải khoa học hay bằng chính mắt thường. Chúng liên kết với nhau bằng những tiến trình vô cùng kì bí.
Dù vậy, mọi chữ duyên đều nằm ở quy luật nhân quả. Sẽ chẳng bao giờ có cái duyên hoàn toàn mới lạ mà nó là kết quả của những duyên sinh nhỏ trước đó được liên kết với nhau. Để rồi hôm nay nhận được những gì thì đó cũng là kết quả của những gì xảy ra trong quá khứ và là nhân cho những gì xảy ra trong tương lai.
Kì bí như vậy nhưng ắt hẳn ai gặp thuận duyên đều cảm thấy sung sướng, hạnh phúc. Còn khi đối mặt với nghịch duyên, người ta lại hay khó chịu, thậm chí là suy sụp.
Hãy nhớ rằng chưa chắc thuận duyên sẽ đem lại hạnh phúc còn nghịch duyên chỉ toàn khổ đau. Trong nghịch duyên, người ta rút ra được sự trưởng thành, những bài học kinh nghiệm quý giá. Ai biết được những thuận duyên bây giờ lại chính là nghịch duyên trong tương lai thì sao?
Do đó, ta chẳng cần vội vã mà đi tìm những thuận duyên hoặc quá đau khổ, quá bi lụy khi đối măt với những nghịch duyên. Nhiều khi thái độ buông xuôi, bình thản đón nhận tất cả lại đem đến những điều tốt đẹp.
Để hợp thành một mối duyên có hàng triệu yếu tố kéo theo. Nếu có đủ hiểu biết và trải nghiệm, bản thân
Do đó, ta không cần phải khẩn trương thay đổi những nhân duyên mà mình không hài lòng, hay cố gắng tìm kiếm những nhân duyên mà mình mong đợi.
Nhiều khi chính thái độ ngưng đối kháng và bình thản chờ đợi ấy lại là nhân duyên quan trọng để kết nối với những nhân duyên tốt đẹp khác.
Theo quan niệm của người xưa, thành bại của một chuyện dựa trên 3 yếu tố: Thiên thời, địa lợi và nhân hòa. Thiên thời ở đây là những điều kiện “trời ban”. Còn địa lợi là những hoàn cảnh xã hội phù hợp cho sự việc xảy ra.
Nếu như hai yếu tố trên, ta không thể làm chủ thì yếu tố cuối cùng, địa lợi, lại chính do con người nắm bắt. Người xưa cho rằng, nhân hòa là yếu tố quan trọng hơn tất thảy. Có nhân hòa thì mới nảy sinh ra địa lợi. Và có địa lợi mới nảy sinh ra thiên thời. Yếu tố nhân hòa, do chính ta tạo ra và chính ta phải nắm bắt.
Dù ta có tài năng và bản lĩnh đến đâu mà thiếu một trong ba yếu tố này, đặc biệt là không thu phục được lòng người, thì ta không thể nào thành công được. Nếu có thì cũng mau chóng sụp đổ.
Chỉ cần buông bỏ sự cao ngạo, tính đố kỵ, luôn hết lòng giúp đỡ, kính trên nhường dưới thì tự 2 yếu tố còn lại sẽ xảy đến.
Khi tâm ta đã vững thì nhân duyên an lành sẽ tự tới. Nên nhớ, duyên cũng có hợp rồi tan. Đừng tin chắc rằng mình đang nắm vững một nhân duyên mãi mãi. Nhân duyên hay không, tất cả đều nằm trong tay mình. Tự mình có thể duy trì mối nhân duyên đó và tự mình cũng có thể phá vỡ mối nhân duyên đó.
Chỉ cần tâm ta vững chãi, đầu óc ta thanh thản thì nhân duyên sẽ tự động kết nối. Và dù kể cả có là nghịch duyên, ta vẫn đón nhận nó bình thản và nhìn ra cơ hội./.